Em mến anh ngay từ khi chúng ta gặp nhau, bằng sự dịu dàng chăm sóc, ân cần lo lắng của anh dành ho em em đã yêu ngày ngày càng nhiều hơn và cho đến tận bây giờ tình yêu đó là "vĩnh cửu". Nhưng em vẫn không thể quên rằng mình đã một lần có lỗi với anh cho dù đó chỉ là một lỗi lầm chưa thành hình dáng.
Em chỉ nói vậy thôi nhưng em biết là anh hiểu em đang nói đến điểu gì. Mỗi khi nghĩ về nó em cảm đau nhói vô cùng và tự trách mình tại sao lại để xảy ra chuyện đó cho dù đó chỉ là thứ cảm giác thoáng qua và sẽ chẳng bao giờ tạo thành hình dáng. Nhưng anh ơi, em biết mình sẽ hối hận và đau khổ đến nhường nào nếu lúc đó anh không hiểu và bỏ qua cho em.
Anh biết không, với em anh cao thượng và bản lĩnh lắm vì vậy mà em biết rằng em sẽ không bao giờ có may mắn để lần thứ hai được gặp người như anh. Em từng nói với anh rằng "em đã rất đau khi tưởng tượng ra cuộc sống của mình nếu không có anh" và điều đó là sự thật. "yêu anh biết bao nhiêu người đàn ông độ lượng, bảo vệ em hết mình cho em làm chỗ dựa".
Đó là câu cuối cùng em muốn gửi đến cùng với "Em yêu anh nhiều lắm anh có biết không. Chúng ta sẽ cùng đi đến cuối con đường mà cả hai chúng ta cùng chọn anh nhé Tí Chuột của em.